ngày chia tay

   Em sẽ nhớ mãi cái ngày ấy, ngày mà anh với em chia tay nhay. Mời các bạn vào xem ngay chuyện tâm sự này của tôi để hiểu rõ nỗi buồn của tôi hơn
   Như mọi ngày, đúng vị trí ấy, vẫn ly sữa chua đá quen thuộc, Nó ngồi im lặng chờ A. A bước vào vẫn nhìn Nó ánh mắt ấy, nụ cười ấy.
ngày chia tay
ngày chia tay
- E chờ A lâu chưa?
- Dạ, em mới đến. Nó lắc đầu, cười hiền với A – nụ cười mà chỉ dành riêng cho A.
    Im lặng ngồi bên A, Nó thấy bình yên. Nó thích cảm giác ấy chỉ cần lặng yên cảm nhận hơi thở, nhịp đập con tim. Nó ước giây phút này ngưng đọng để Nó bên A mãi. Tiếng A như phá tan sự yên lặng, kéo Nó về thực tại.
- A sắp cưới!…
    Giây phút ấy, cái giây phút Nó như chết lặng, cảm giác cùng một lúc đau đớn, xót xa, chua chát…..cổ họng Nó đắng ngắt k thể nói thành lời, mà nói đúng hơn là Nó chẳng biết phải nói gì vào giây phút ấy. Nó cố kìm nén nỗi đau, nuốt ngược nc mắt vào trong, mỉm cười để A an lòng và cũng để tạo cho mình một khoảng trống cần thiết để lấy lại tinh thần. Nó mong sao có thể chạy khỏi nơi đây, xa khuất khỏi tầm mắt của A để có thể hét, có thể la, có thể khóc chút hết những cjác mà Nó đang cố phải kìm nén lúc này, cảm giác như muốn nổ tung mọi thứ… Nhưng Nó vẫn ngồi đây vu vơ nói cười với A. Cố gắng, cố gắng…vì k thể để A phải suy nghĩ thêm, A đã có quá nhiều phiền muộn…
    Đứng dậy dắt xe ra về k quên nhìn theo a nở nụ cười mặc dầu bít a chẳng nhìn thấy đâu vì bóng A đã khuất xa. Nó ngồi lên xe trôi dưới lòng đg. Nó đi mà k bít m đi đâu, về đâu, cứ lang thang như kẻ k nhà. Chưa bao giờ Nó có cảm giác ấy kể cả khi ng iu trc của Nó ra đi…. …………….7 năm trc, Nó ngang bướng, Nó cá tính, Nó mạnh mẽ, Nó tự tin nhưng mơ mộng thì k ai bằng. Nó cũng thg lang thang đây đó, quanh các khu phố ngắm dòng ng hối hả ngược xuôi, thg ngồi dưới hàng điệp già đón lá vàng rơi, lang thang trên phố cảm nhận cái se lạnh của mùa Thu, hương hoa sữa phảng phất đâu đây. Nó khao khát đến một t/y lung linh, huyền ảo với sắc hồng và vị ngọt… Cái gì đến Nó cũng đến, trái tim Nó cũng bđầu rung rinh nhưng cũng vội vàng kết thúc ngay khi chưa kịp bđầu chỉ vì cái tính sỹ diện hão và ngang bướng của Nó. Mối tình đầu qua đi chỉ kịp trao nhau những cái nhìn trộm rụt rè, e thẹn….. Và rồi Nó đến với hắn. Nó đc nếm đủ vị ngọt, mặn, chua, chát, đắng, cay…của t/y. Cũng là vì sỹ diện quá cao và sự cổ hủ, cố chấp Nó vẫn cứ cố gắng để rồi ng đau là Nó. Nó ít cười, ít nói hơn và có thói quen hay khóc khi màn đêm bao phủ, khi một m lang thang dưới mưa….   

   Cho đến khi gặp A… Nhưng Nó sợ, Nó k đủ tự tin…. Nó sợ bị tổn thg và làm ai đó tổn thg vì cái quá khứ đang đè nặng lên Nó, cái qk mà khiến Nó mỗi ngày fải cố gồng mình lên để chịu đựng từng cơn đau ê ẩm… Nó cố chờ, chờ thời gian dần xóa nhòa vết thg lòng Nó đang mang để bđầu với A, đối diện với A một con ng hoàn toàn mới vui vẻ, năng động như Nó đã từng thế….
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright © 2013. Bài học cuộc sống - All Rights Reserved
Template Created by ThemeXpose | Published By Gooyaabi Templates